XỨNG DANH TÀI NỮ - ROSY BUSINESS
Chất lượng: 720
Đạo diễn: Lý Chiêm Thắng
Diễn viên: Lê Diệu Tường, Đặng Tụy Văn, Nhạc Hoa, ........
Thể loại: Cổ Trang,TVB Việt Nam,
Sản xuất: Đang cập nhật
Quốc gia: Phim Hong Kong
Thời lượng: 90 phút
Số tập 25/25
Năm phát hành: 2009
Nếu trong làng giải trí của TVB, Đặng Tuỵ Văn luôn ở vị trí “chị cả” bởi tài diễn xuất của mình thì trong bộ phim “Xứng danh tài nữ”, vai diễn Khang Bảo Kỳ của cô cũng được xem là một tài nữ bởi sự thông minh, bản lĩnh và kiên cường. Có lẽ sự tương đồng này đã giúp Đặng Tuỵ Văn lột tả trọn vẹn cái thần thái của một “tài nữ” sâu sắc và đầy tình cảm.
Vào những năm nạn đói hoành hành, người ta có thể giết nhau để tranh giành miếng ăn. Khang tri huyện không đành lòng nhìn người dân thống khổ nên đã cho mở kho lương để cứu đói. Vì thế, cả nhà họ Khang bị mang tội ăn cắp quân lương nên đã bị án trảm, duy chỉ có người con gái Khang Bảo Yến còn sống sót. Cô mai danh ẩn tích và trở về Vô Tích để tìm lại người yêu – Tưởng Kiều. Tưởng Kiều bấy giờ đã trở thành lão gia của tiệm gạo Phúc Khang Niên. Khang Bảo Yến, lúc này đã đổi tên thành Khang Bảo Kỳ, trở thành đầu bếp cho Tưởng gia.
Ngay khi biết được Khang Bảo Yến vẫn còn sống, Tưởng lão gia đã tìm mọi cách che chở cô, nhưng Đại phu nhân và Nhị phu nhân đã báo quan đến bắt Bảo Kỳ. Trước mặt Vương gia, Tưởng lão gia liều chết bảo vệ Bảo Kỳ khiến ai cũng cảm động. Bao hiểu lầm ngang trái giữa ông và Bảo Kỳ cũng được giải toả. Vương gia là người hiểu lý lẽ nên đã hiểu nỗi oan của Khang gia mà giúp đỡ Bảo Kỳ thoát nạn. Từ đó, Bảo Kỳ đã trở thành Tứ phu nhân của Tưởng gia. Vừa bước vào Tưởng gia, Tứ phu nhân đã vấp phải sự phản đối và ghen ghét của Đại phu nhân và Nhị phu nhân.
Tứ phu nhân khéo léo giữ gìn trong ấm ngoài êm và chung tay cùng Tưởng lão gia trông coi tiệm gạo.Tưởng lão gia càng tin yêu cô thì Đại phu nhân và Nhị phu nhân càng căm ghét cô. Tuy nhiên, sự thông minh, nhanh trí và kiên quyết của Tứ phu nhân khiến các Đại phu nhân không chỉ e ngại mà còn nể phục. Trong 3 người con trai của Tưởng lão gia, Bảo Kỳ chỉ nhận thấy nhị thứ gia Tất Chánh là có thể tin cậy bởi bản tính thật thà, tốt bụng, trong khi đại thứ gia tính cách tham lam và nham hiểm, luôn muốn hãm hại Tứ phu nhân để giành hết gia tài.
Một ngày kia, Phúc Khang Niên thu nhận Sài Cửu vào làm việc. Sài Cửu rất trung thành và làm việc rất giỏi nhưng lại bị Đại thứ gia ghen ghét, tìm cách hãm hại. Chỉ có Tứ phu nhân là biết nhìn người. Khi Sài Cửu bị đại thứ gia hại đến nỗi phải mang tội cưỡng bức Hải Đường – người đàn bà của Bành Khâm và nhân tình của Đại thứ gia – Tứ phu nhân kiên quyết đứng ra bảo vệ Sài Cửu, thậm chí dùng cả sinh mạng mình để bảo vệ y. Sài Cửu rất cảm động trước sự tin yêu của Tứ phu nhân nên càng dốc hết sức cho công việc ở tiệm gạo. Nhưng Đại thứ gia Tất Văn vẫn không buông tha Sài Cửu và tìm cách giết chết y. Sài Cửu thoát chết và tìm cách trả thù Tất Văn.
Lúc này, Tưởng lão gia vì cái chết của Nhị phu nhân mà đau lòng trở bệnh nặng và mất. Đại phu nhân và Tất Văn tìm cách chiếm hết gia tài và đuổi Tứ phu nhân đi. Được sự trợ giúp của Vương gia, Tứ phu nhân lại đường đường chính chính trở về nhà. Sài Cửu nhiều lần muốn giết Tất Văn nhưng trước sự khuyên can và cả vì tình cảm tri kỷ với Tứ phu nhân, Sài Cửu lại nghe lời mà bỏ qua.
Khi quân Thái Bình Thiên quốc chiếm đóng Vô tích, vì muốn bảo vệ mạng sống cho bao người dân Vô Tích mà Tứ phu nhân phải chấp nhận cung cấp gạo cho Thái Bình Thiên Quốc. Sư soái của Thái Bình Thiên Quốc tin tưởng giao chức quan cho Tứ phu nhân và Sài Cửu. Không lâu sau, quân Mãn Thanh đánh bại Thái Bình Thiên Quốc, trong lúc loạn lạc vì lo lắng đi tìm Tứ phu nhân mà Sài Cửu bị lây nhiễm bệnh nặng. Tứ phu nhân mang trọng tội cấu kết với Thái Bình Thiên Quốc. Chẳng quản bệnh tật, Sài Cửu kêu gọi người dân Vô Tích đứng lên giành lại công bằng cho Tứ phu nhân. Sau khi được trả tự do, Tứ phu nhân giao Khánh Phong Niên lại cho Tất Chính quản lý. Bệnh tình của Sài Cửu càng lúc càng nặng nên quyết định sang Thượng Hải tịnh dưỡng. Trong buổi chia ly, phu nhân Hải Đường đã lặng lẽ nhờ Tứ phu nhân cùng lên đường với Sài Cửu bởi hơn ai hết, cô hiểu người mà phu quân mình cần ở bên cạnh những phút giây cuối đời là ai….
Trong vai Khang Bảo Kỳ, Đặng Tuỵ Văn đã thể hiện tình cảm rất xuất sắc qua ánh mắt mừng rỡ lẫn ngạc nhiên khi gặp lại Sài Cửu; lúc chứa đầy uất ức khi Sài Cửu hiểu lầm; hay ánh mắt thiết tha rưng rưng khi Sài Cửu xuống thuyền chuẩn bị lên đường sang Thượng Hải … Bên cạnh Khang Bảo Kỳ của Đặng Tụy Văn là một Sài Cửu của Lê Diệu Tường rất ấn tượng. Sài Cửu không hẳn là người xấu nhưng cũng không phải là “thiên thần”. Hắn sẵn sàng chơi khâm hay tìm mọi cách trả thù Đại thứ gia vì đã hạ nhục hắn, giết hắn; nhưng hắn cũng là kẻ quân tử chẳng màng đến mạng sống để giúp Tứ phu nhân. Lê Diệu Tường đã tận dụng đôi mắt gian xảo và nụ cười khá hiền của mình để diễn tả đầy thuyết phục một nhân vật Sài Cửu như thế!
Ở mỗi giai đoạn của cuộc đời Sài Cửu, Lê Diệu Tường khiến khán giả cảm nhận sự chuyển biến tâm lý và phong thái rất hợp lý của nhân vật này. Sài Cửu của những ngày từ quê nghèo lên Vô Tích mang một sự khắc khổ, hèn hạ đáng thương, còn Sài Cửu lúc bảo vệ, chở che Tứ phu nhân trước Bành Khâm hay Sư soái của Thái Bình Thiên Quốc lại là một trang quân tử khí phách lẫm liệt. Bộ phim “Xứng danh tài nữ” đã mang về cho Đặng Tụy Văn và Lê Diệu Tường giải “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất’ và “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất”.
Bộ phim “Xứng danh tài nữ” dù mang đến một cái kết buồn nhưng điều đó càng tôn vinh tình nghĩa cao đẹp giữa Sài Cửu và Tứ phu nhân. Tình cảm của họ vượt qua tình bạn và cao hơn cả tình yêu bởi họ luôn sẵn sàng sống chết vì nhau nhưng không ích kỷ chiếm giữ đối phương cho riêng mình!
[id]1;https://picasaweb.google.com/lh/photo/rUAxaqpvdNhvVLny-osI8LsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|2;https://picasaweb.google.com/lh/photo/zdot_X6pJ9f6Oz4iseNLsTt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|3;https://picasaweb.google.com/lh/photo/UfZU-Fse3YGOZCd2jdmJ8Dt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|4;https://picasaweb.google.com/lh/photo/soM9yaBppwpSvJH8tV-ND7sakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|5;https://picasaweb.google.com/lh/photo/rfXQTeFndi-UwhJDesH3CLsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|6;https://picasaweb.google.com/lh/photo/0tIxQJmu5muhutbAjXZc57sakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|7;https://picasaweb.google.com/lh/photo/C9NXD1G20r-ol_txYteeubsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|8;https://picasaweb.google.com/lh/photo/37OIfTOlyZgNk70gZpYDVLsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|9;https://picasaweb.google.com/lh/photo/FX6LD1ck-vBC073EMXy5wrsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|10;https://picasaweb.google.com/lh/photo/otVeByW2uw9HMNhJGepekrsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|11;https://picasaweb.google.com/lh/photo/lvIpH22gRAVwa49bzi4XJ7sakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|12;https://picasaweb.google.com/lh/photo/P49RkIB62O13jFmE4-tj9bsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|13;https://picasaweb.google.com/lh/photo/0k0FO-ya_4nWwRlYDGi3XyodARZOpNWzLVO5rlnRx8s|14;https://picasaweb.google.com/lh/photo/C1XpI82B2dJrmPisSnkT1Tt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|15;https://picasaweb.google.com/lh/photo/5jvubJRoRzgdwrQkPV2n9rsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|16;https://picasaweb.google.com/lh/photo/hD1jrYynhVFKGUivIe7a1LsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|17;https://picasaweb.google.com/lh/photo/H3yMq7HaRf0LVRxANUoBADt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|18;https://picasaweb.google.com/lh/photo/tpgGBx9Ms01IfpNFXIboSrsakVIWU2IGpUNkMxXbKuU|19;https://picasaweb.google.com/lh/photo/EBKiEvxuVG0ue7zKlj7kwTt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|20;https://picasaweb.google.com/lh/photo/G-LrxxRhW_onF5qTbS9_Ozt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|21;https://picasaweb.google.com/lh/photo/_T0RSHsdCtOwklz6mLscpzt81gZ9MWS7u9DTtgu5QY|22;https://picasaweb.google.com/lh/photo/4NUowqEfYNDznST16d6VWDt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|23;https://picasaweb.google.com/lh/photo/l3xKGwXjO2ZyHBhh9qYgojt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|24;https://picasaweb.google.com/lh/photo/u2NKO1WcYVfs_IolBFPXnzt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|25-End;https://picasaweb.google.com/lh/photo/FApwBCF89Yg03AaviFMSUTt81gZ9MWS7u9DTtgu5QYg|[/id]